Katori Shinto Ryu Sword Fighting một trong những môn phái kiếm đạo cổ nhất Nhật Bản. Traditional sword school, official representative of Shinbukan Dojo, Japan.

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

NOBUTOSHI OTAKE sensei – Đôi điều về thầy Nobutoshi Otake

Nobutoshi sensei is the oldest son of Risuke Otake sensei. Nobutoshi sensei is the current head master of Shinbukan Dojo, Japan. Every year, sensei is usually invited to visit and train for many Katori dojo all around the world. Organizing a seminar with Nobutoshi sensei is always a great honor to the host. This event is not only special to the local dojo but also to the neighbor countries in the area.
Apart from a martial art master, as his father, Nobutoshi sensei is a traditional cutural bridge between the past and now – the guardians of “culture treasure of Japan” – Katori Shinto-ryu. Besides, Nobutoshi sensei is known as an expert about katana – collect, evaluate and reserve “national treasure” katana of Japan.
In March 2013, from 20 to 24, Nobutoshi sensei will visit and have a seminar for Katori Shinto-ryu Việt Nam in Ho Chi Minh City. This will be a memorable milestone not only of martial art but also of 2 cultures Vietnam and Japan.
Otake Nobutoshi sensei
Otake Nobutoshi sensei
Thầy Nobutoshi Otake là con trai trưởng của thầy Risuke Otake. Hiện thầy Nobutoshi là thầy trưởng của Shinbukan Dojo tại Nhật Bản. Hàng năm, thầy Nobutoshi vẫn thường được mời tập huấn cho rất nhiều võ đường trên thế giới. Việc được tổ chức một chuyến hội thảo, tập huấn cùng thầy Nobutoshi luôn là một vinh dự rất lớn của nước tổ chức. Đây này không chỉ là một sự kiện đặc biệt đối của các võ sinh nước chủ nhà mà còn là của cả khu vực.
Không chỉ là một võ sư, cũng như cha mình, thầy Nobutoshi là cầu nối giữa những nét văn hóa truyền thống và thế giới hiện đại, những người bảo tồn “Di sản văn hóa phi vật thể” của nước Nhật – môn phái Katori Shinto-ryu. Bên cạnh đó, Nobutoshi sensei còn được biết đến như một chuyên gia về kiếm Nhật (katana) – sưu tầm, kiểm định và bảo tồn các thanh katana “báu vật quốc gia” của Nhật Bản.
Tháng 3 năm 2013, từ ngày 20 đến 24, thầy Nobutoshi sẽ sang thăm và tập huấn cho võ đường Katori Shinto-ryu Việt Nam tại thành phố Hồ Chí Minh. Đây sẽ là một cột mốc lịch sử đáng nhớ không chỉ của võ thuật mà còn là của hai nền văn hóa Việt – Nhật.

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

Why we train kata? – Vì sao chúng ta phải tập Kata

In the words of Otake Risuke sensei: “The same kata is practiced thousands of times over many years and decades, so that one can perform the movements automatically – even to the extent that one can complete the kata corectly while thinking about tomorrow work. Through attaining this state, the body is able to move unconsciously when facing an opponent in actual combat” (Katori Shinto ryu: Warrior Tradition by Risuke Otake – 2007)
***
Theo lời của Otake Risuke: Việc huấn luyện trong Katori Shinto –ryu bắt đầu với tachijutsu (kiếm thuật). Nó được tiến hành mà không hề đề cập đến việc rằng huấn luyện chỉ tập trung vào kata (Một loạt tình huống chiến đấu giả định được ghép thành 1 bài để truyền đạt những nguyên lý và kỹ thuật của môn phái). Kata được luyện tập trong Shinto-ryu đã không còn được tìm thấy ở trong những môn võ khác.
Con người có 2 loại phản xạ đó chính là phản xạ có điều kiện và phản xạ không điều kiện. Phản xạ có điều kiện là phản xạ thông qua dữ liệu từ mắt, qua não, não truyền lệnh xuống tay chân, cơ thể và loại phản xạ có điều kiện này thường không theo kịp tình huống và trở nên không hiệu quả trong 1 trận chiến mà sống và chết chỉ cách nhau trong tích tắc. Phản xạ không điều kiện là những phản xạ đã được ghi nhớ vào cơ thể, và cơ thể phản ứng một cách tự nhiên, không qua các giai đoạn suy nghĩ, cũng như đôi mắt ta tự đóng lại khi có một vật nguy hiểm bay hướng vào mắt. Những phản xạ này sẽ diễn ra nhanh, đúng thời điểm và hoàn toàn tự nhiên. Đó chính là mục đích những bài Kata của Katori Shinto Ryu hướng tới.
Kendo Katori Kiếm thuật Kenjutsu Việt Nam
Katori Shinto-ryu kata
Những bài Kata được tập đi tập lại hàng ngàn lần qua nhiều năm và nhiều thập kỉ, vì thế một người có thể thực hiện những bước di chuyển theo phản ứng tự nhiên của cơ cơ thể – thậm chí đến mức người đó có thể hoàn thành kata một cách hoàn toàn chính xác khi trong đầu lại đang nghĩ đến việc của ngày mai. Với cách ghi nhớ kỹ thuật này, cơ thể con người có thể ra đòn theo phản xạ tự nhiên khi đối mặt với đối thủ trong các cuộc chiến thực tế.
Khi luyện tập kata, Shinto-ryu không gây ảnh hưởng làm thay đổi hình thể tự nhiên của người luyện tập, như là tay hay chân. Ví dụ, một phần của việc huấn luyện yêu cầu người tập từ vị trí ngồi nhảy lên càng cao càng tốt rồi tiếp đất bằng chân. Vị trí và hình dáng tự nhiên của đôi chân con người sẽ giúp cho người tập trạng thái cân bằng tốt nhất. Đó là lí do tại sao Katori luôn nhấn mạnh việc di chuyển 1 cách tự nhiên nhất của cơ thể. Thêm 1 ví dụ khác, khi cắt hoặc tấn công, việc cánh tay ép vào phía trong được biết đến theo truyền thống như chakin-shibori (ép túi lọc trà). Tuy nhiên, việc di chuyển này không được nhấn mạnh trong Shinto-ryu. Đó là vì cơ thể con người được cấu tạo là tay luôn tự nhiên ép vào phía trong khi cắt hoặc tấn công bằng vũ khí với 1 lực mạnh. Việc tấn công hay cắt không thể dừng lại một cách hiệu quả khi tay hướng ra ngoài.
Việc sử dụng tachi phải chuyển đổi khi đối mặt với những vũ khí dài như naginata (đại đao) hoặc yari (thương). Vì thế, kỹ thuật tập luyện Shinto-ryu được thiết kế để trang bị cho võ sinh những kỹ năng trên chiến trường và họ có thể đối đầu với bất kì loại binh khí gì.
- Tùng Possible
(Nguồn Katori Shinto ryu: Warrior Tradition by Risuke Otake – 2007)

KIẾM THUẬT NHẬT BẢN KATORI SHINTO RYU

Tenshin Shōden Katori Shintō-ryū (天真正伝香取神道流) là một trong những môn võ cổ nhất còn sót lại của nhật bản, và là khuôn mẫu của võ cổ truyền nhật bản.
Được sáng lập bởi tổ sư Iizasa Ienao, người sinh năm 1387 tại làng Iizasa (ngày nay thuộc Takomachi, tỉnh Chiba ),năm 1960 Katori Shinto ryu là môn võ thuật đầu tiên được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể.
kiếm thuật Nhật Bản Katori kendo
Chưởng Môn Risuke Otake trong tư thế Iai-goshi
Katori Shinto-ryu là một môn võ toàn diện đã tồn tại và được lưu truyền từ thời xưa. Đến nay, truyền thống truyền dạy vẫn được giữ bí mật thông qua những quy định chặt chẽ được ghi trong huyết thệ (keppan) mà các thành viên khi muốn gia nhập đều phải thực hiện. trải qua gần 600 năm tồn tại, nghi thức này đã góp phần bảo toàn chất lượng của việc luyện tập truyền thống một cách nguyên bản về cả tinh thần cũng như hình thức như khi được sáng lập bởi tổ sư Iizasa Ienao
Ban đầu Iizasa Ienao đặt tên cho môn võ của mình là Tenshinsho-den Katori Shinto-ryu (天真正伝香取神道流) tuy nhiên sau đó tên đã trải qua vài sự biến đổi bao gồm Shinryo Shinto-ryu (神慮神道流), Katori Shinto-ryu (香取新当流) và Tenshinsho-den Shinto-ryu. (天真正伝新刀流)Đến cuối năm 1940 người chấp trưởng đời thứ 19 và những môn sinh của ông đã thống nhất tên gọi của môn võ một lần nữa và cái tên Tenshinsho-den Katori Shinto-ryu (天真正伝香取神道流)chính thức được sử dụng.
kiếm thuật Nhật Bản Katorikiếm thuật Nhật Bản Katori kendo
kiếm thuật Nhật Bản Katori kendo
Không giống như các budo hiện đại chỉ tập trung vào 1 trường phái kỹ thuật nhất định, như là kendo, judo hoặc là iaido, truyền thống của Katori Shinto Ryu là việc học một cách toàn diện nhiều lĩnh vực của võ thuật. Nội dung của cách học này có thể gọi chính xác là bugei juhappan (武芸十八般) (“thập bát ban võ nghệ” – hoàn thiện việc học võ). Tuy ngày nay những môn như suiren(水練) (bơi lội), hojutsu (砲術)(bắn súng), và kyujutsu(弓術) (bắn cung) không còn tồn tại trong hệ thống môn phái, giáo trình của Katori Shinto-ryu vẫn có thể gọi là toàn diện, và thậm chí cả kiến thức về ninjutsu(忍術) (nhẫn thuật – hoạt động gián điệp) và noroshi(烽火) (lửa hiệu), vẫn được truyền dạy.
Shinto-ryu dạy môn võ thuật của kenjutsu(剣術) (kiếm thuật) bao gồm việc giảng dạy bí mật fudochi-shinmyo-ken(不動智神妙剣) và tsubame-gaeshi(ツバメ返し) (những kỹ thuật cấp cao đã trở thành huyền thoại trong hệ thống võ thuật của Nhật và không thường được ghi chép trong các tài liệu thông thường), iaijutsu(居合術) (kỹ thuật rút kiếm), bojutsu (棒術)(kỹ thuật đánh gậy), naginatajutsu (薙刀術)(kĩ thuật đại đao), sojutsu (槍術)(kỹ thuật đánh thương), jujutsu 柔術(cận chiến tay không), và shurikenjutsu (kĩ thuật phóng phi tiêu), cũng như nhiều lĩnh vực khoa học như chikujojutsu (củng cố lâu đài và trận địa), gunbaiho (軍配法)(chiến lược), tenmon chiri (天文地理)(thiên văn địa lý), và inyo kigaku (陰陽気学)(âm dương khí học – giải thích và tiên đoán bằng thuyết âm dương của Trung Quốc). Bởi chương trình giảng dạy rộng lớn của mình, Katori Shinto-ryu được xem là đỉnh cao của tông phái võ thuật Nhật Bản.
kiếm thuật Nhật Bản Katori kendo
kiếm thuật Nhật Bản Katori kendo
Trên chiến trường ngày trước, các chiến binh mặc áo giáp và chiến đấu với đại đao, thương giáo. Nếu cây thương bị gãy, họ sẽ tiếp tục dùng cán cầm như 1 cây gậy . Nếu vũ khí này bị mất đi, các chiến binh sẽ chiến đấu với tachi (太刀)(kiếm). Trừ khi kiếm họ bị gãy, lúc này họ sẽ trở lại với kumiuchi (組討)(đấu vật) và dựa vào kĩ năng trong jujutsu. những chiến binh này sống trong 1 thời đại mà chỉ dựa vào 1 kỹ năng võ thuật duy nhất sẽ không đủ để họ sống sót trong các trận chiến. Do đó, kiến thức đa dạng của Katori Shinto-ryu không nghi ngờ là 1 thành quả của sáng tạo nghệ thuật trong thời đại mà loại hình chiến đấu này còn phổ biến. việc luyện tập Katori Shinto-ryu bắt đâu với thuật kiếm (tachijutsu) và tập trung chủ yếu vào các bài kata, những bài kata của được sử dụng trong võ Katori Shinto-ryu thường dài hơn những bài được tìm thấy trong truyền thồng khác. Một kata được luyện tập hàng ngàn lần qua nhiều năm thập chí nhiều thập kỉ nhờ vậy người luyện có thể ra đòn một cách tự động, nói một cách đơn giản hơn là bạn vẫn có thể hoàn thiện đúng bài kata trong khi suy nghĩ về công việc ngày mai. Và khi đạt được trạng thái này, cơ thể của người luyện tập sẽ có thể ra đòn một cách độc lập với suy ngĩ ( vô thức) trong những trận chiến thực sự.

IAIJUTSU – KỸ THUẬT RÚT KIẾM

kiếm thuật Katori Shinto Ryu Kendo Việt Nam
Iaijutsu
Iai-justu là một kĩ thuật dùng để tiêu diệt kẻ thù, kĩ thuật này chủ yếu đòi hỏi người sử dụng kiếm trong lúc bị tấn công phải có thể rút kiếm ra khỏi vỏ chỉ trong tíc tắc, bất kể ở trong một không gian hẹp (trong nhà, phòng .. ) hay những không gian rộng, và kể cả khi đang ở tư thế đứng hay ngồi.
Một đặc điểm nổi bật trong kĩ thuật Iai-jutsu của Tenshin Shoden Katori Shinto Ryu đó là việc đòi hỏi người sử dụng kiếm phải có thể thi triển một cách nhuần nhuyễn một tư thế gọi là Iai-goshi, một tư thế mà người sự dụng kiếm ngồi ờ vị trí thấp. Vào thời chiến trong quá khứ tại Nhật Bản, những người lính thường thăm dò tình hình của quân địch vào ban đêm, và họ thường di chuyển từ những vùng có địa hình thấp đến những nơi cao hơn. Sự quan sát từ một vị trí thấp giúp họ có thể dễ dàng phát hiện ra quân địch ở những điểm cao hơn, và trong bóng tối, Iai-goshi sẽ đem lại cho họ nhiều lợi thế so với quân địch.
kiếm thuật Katori Shinto Ryu Kendo Việt Nam
Iaijutsu
Đó là những quy tắc chung làm nên việc chiến đấu trong tư thế ngồi với một đầu gối chạm đất trong Iai-jutsu của Tenshin Shoden Katori Shinto Ryu. Và điều này đặc biệt hiệu quả khi phải chiến đấu trong nhà.
Mọi môn võ thuật cổ đều được tạo ra với mục đích giúp người sử dụng có thể ứng phó với mọi tình huống có thể xảy ra. Mặc dù phần lớn trong số những bài học hiện nay đều chú trong vào kata ( những tư thế đánh mẫu) tuy nhiên điều quan trọng nhất trong việc thi triển Iai-jutsu đó là “tốc độ” , đây cũng là yếu tố đánh giá chất lượng của mọi hệ thống võ thuật cổ.
Mọi môn võ thuật cổ đều được tạo ra với mục đích giúp người sử dụng có thể ứng phó với mọi tình huống có thể xảy ra. Mặc dù phần lớn trong số những bài học hiện nay đều chú trong vào kata ( những tư thế đánh mẫu) tuy nhiên điều quan trọng nhất trong việc thi triển Iai-jutsu đó là “tốc độ” , đây cũng là yếu tố đánh giá chất lượng của mọi hệ thống võ thuật cổ.Người sử dụng kiếm phải rút kiếm với một tốc độ cực nhanh, và trong gần như cùng một khoảng khắc, chỉ một vài phần giây, thực hiện một nhát đâm thật chuẩn xác và uy lực. hành động này được gọi là nuki-uchi. Trái lại, khi thu kiếm, anh ấy hoàn toàn có thể thực hiện một cách ung dung, chậm rãi vì trận chiến đã kết thúc. Một vài “kiếm sĩ thời hiện đại” tự làm tổn thương bản thân họ trong quá trình luyện tập chỉ vì tra kiếm vào vỏ quá nhanh, đây được xem là một sự điệu bộ không nên có và nó hoàn toàn không phải là một phần thực sự của Iai-jutsu.
kiếm thuật Katori Shinto Ryu Kendo Việt Nam
Iaijutsu
Người tập kiếm xem thanh kiếm như sự kéo dài của cơ thể họ, có một bí quyết nói rằng, “đòn tấn công bằng một tay đem lại 15cm lợi thế” . Nếu người sử dụng kiếm không thể sử dụng thanh kiếm bằng một tay một cách dễ dàng từ trái sang phải, từ sau ra trước thì kĩ thuật của anh ấy sẽ bị chậm, và thanh kiếm cũng phải được chế tạo với một trọng lượng phù hợp để khi sử dụng người dùng có thể điều khiển nhanh và thoải mái như chính ngón tay của mình., bên cạnh đó cạnh sắc của thanh kiếm phải cắt với tốc độ cực nhanh – nhanh như cắt – khi chém vào cơ thể kẻ địch. Nếu không thể đạt được những yếu tố trên, rất có thể đối phương sẽ tránh được đòn đánh. Vung kiếm một cách chậm chạp không xứng đáng được gọi là võ thuật, nếu đòn đánh của người tấn công bị đối phương nhìn kịp, nó giống như việc ra hiệu cho họ rằng “ tôi sẽ đánh vào đầu bạn” hoặc tôi sẽ đánh vào trán bạn”, và những đòn đánh như vậy thì quá chậm để sử dụng trong thực chiến. nhưng điều quan trọng đối với mọi người tập kiếm trước khi sử dụng những kĩ thuật tốc độ (haya waza) đó là việc họ biết được khả năng kĩ thuật của chính họ.

OTAKE SENSEI – NGƯỜI BẢO TỒN DI SẢN

Đại sư Otake tên thật là Otake Risuke Minamoto-no-Takeyuki, thầy sinh năm 1926 tại Daiei, quận Katori, tỉnh Chiba. Năm 16 tuổi, thầy đế
n với môn kiếm thuật Katori Shinto ryu bằng việc theo học với thầy chưởng môn lúc bấy giờ là đại sư Hayashi Yazaemon. Cũng như bao thanh niên Nhật Bản trong giai đoạn chiến tranh, thầy đặt ra cho mình mục tiêu cao cả là rèn luyện tinh thần và thể chất để có thể tham gia phục vụ trong quân đội ở tiền tuyến. Tuy nhiên, thế chiến thứ hai kết thúc đúng vào lúc thầy được điều động ra chiến trường và từ đó thầy có cơ hội chuyên tu tập luyện Katori Shinto ryu trong hơn 60 năm nay.
Risuke Otake sensei - shihan của môn phái Katori
Risuke Otake sensei – shihan của môn phái kiếm thuật Katori
Năm 1960, Tenshin Shoden Katori Shinto ryu được trao tặng danh hiệu “Di sản văn hóa phi vật thể” bởi chính phủ Nhật Bản. Và thầy là một trong ba người nắm trọng trách giữ hồn di sản của môn kiếm thuật Nhật Bản Katori Shinto ryu. Thầy cũng là người duy nhất được ghi nhận chức danh cao nhất trong hệ phái là gokui kaiden từ chính đại sư Hayashi Yazaemon và truyền nhân Izasa Yasuada, hậu duệ của tổ sư Izasa Choisai.
Ở tuổi 38, thầy xây dựng võ đường Shinbukan Dojo và bắt đầu công cuộc truyền tải những kiến thức về kỹ thuật và triết lý trong môn kiếm thuật đã tồn tại hơn 600 năm Katori Shinto ryu cho hàng trăm môn sinh. Thầy là người chấp bút viết bộ ba quyển sách The Deity and the Sword: Katori Shinto ryu xuất bản năm 1977. Thầy cũng là người đứng ra tổ chức Festival kỷ niệm 600 năm ngày sinh của tổ sư Izasa Choisai năm 1987. Thêm vào đó, rất nhiều các buổi biểu diễn cũng như tập luyện với các môn sinh đã được chính thầy thực hiện trên khắp thế giới. Thầy cũng xuất hiện trong nhiều phim tài liệu, các tạp chí võ thuật và đạo diễn võ thuật trong nhiều bộ phim về kiếm thuật Nhật Bản. Những cống hiến của thầy trong việc gìn giữ và lưu truyền Katori Shinto ryu được ghi nhận bởi rất nhiều tổ chức như Bộ giáo dục Nhật Bản và huân chương Order of the Rising Sun từ hoàng gia Nhật.
Hiện nay, thầy cùng các con trai của mình là Nobutoshi Otake và Kyoso Shigetoshi vẫn tiếp tục dạy cho các môn sinh tại võ đường Shinbukan Dojo, Nhật Bản. Đồng thời, thầy chỉ định cho các đại diện quốc gia (shidosha) như là người dạy môn kiếm thuật Nhật Bản này một cách chính thức và cao nhất tại nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới. Năm 2012, thầy chỉ định cho thầy Malte Stokhof là shidosha chính thức tại Việt Nam để truyền bá Katori Shinto ryu tại quốc gia Đông Nam Á đầu tiên trong lịch sử.
(Nguồn: Katori Shinto-ryu – Warrior Tradition)

Bài học về sự tập trung và sức mạnh ý chí

kiếm thuật Nhật Bản Kendo
Sau khi giành ngôi đầu trong nhiều cuộc thi xạ tiễn, nhà vô địch trẻ tuổi và phần nào đó thích khoe khoang, đã thách thức một lão võ sư ở trong vùng – một người đã nổi tiếng vì kĩ năng bắn cung của
 mình. Chàng trai trẻ đã biểu diễn tài nghệ xạ tiễn chính xác tuyệt vời của mình bằng cách bắn trúng vào mắt của một con bò ở khoảng cách rất xa ngay trong lần bắn đầu tiên. Và bằng lần bắn thứ hai, anh đã chẻ đổi mũi tên đầu tiên.“Đó!” anh ta nói với lão võ sĩ già “liệu lão có làm được như vậy không?” Không chút buồn phiền, ông lão không hề giương cung nhưng lại ra dấu cho chàng xạ thủ trẻ tuổi đi theo mình lên đỉnh núi. Tò mò vì mục đích của lão võ sư, nhà vô địch theo ông lão lên tận núi cao cho đến khi họ đến một rãnh núi sâu hun hút được bắt qua bởi một cây cầu dây nhỏ. Cây cầu cứ lắc lư, run lên từng hồi mỗi khi gió thổi qua khiến cho người đi qua cứ như có thể ngã xuống vực sâu bất cứ lúc nào. Bình tĩnh bước lên giữa cây cầu không vững chắc và nguy hiểm đó, vị võ sư già chọn một cái cây cao ở khá gần làm đích, giương cung và bắn một mũi tên bay căng như kẻ chỉ vào thân cây.
“Bây giờ tới lượt của cậu” – lão võ sư nói và từ tốn bước trở về mặt đất.
Sợ hãi vì vực thẳm dường như không đáy và cây cầu lắc lư như tử thần vẫy gọi, chàng trai trẻ đã không tài nào ép được bản thân mình bước lên cây cầu và bắn vào mục tiêu.
“Ngươi có rất nhiều kĩ thuật với cây cung của mình” – lão võ sư nói – “nhưng ngươi lại có rất ít kĩ năng với ý chí của mình để bắn mũi tên đi”
- Tùng Possible

HUYỀN THOẠI VỀ 47 RONIN

*** Những người Samurai huyền thoại này hoàn toàn có thể bỏ đi, sống và chiến đấu vì cuộc đời của riêng mình….nhưng họ đã chọn DANH DỰ…***
Năm 1701, niên hiệu Nguyên Lộc đời Thiên hoàng Đông Sơn. Chinh di Đại Tướng quân Tokugawa Tsunayoshi trị vì đất nước từ Edo, trong khi Thiên hoàng, con rối chính trị, sống ở kinh đô Kyoto. Tỏ ý kính trọng tới Thiên hoàng, Tsunayoshi dâng tặng cống phẩm tới Kyoto trong lễ chúc mừng năm mới, và đổi lại, Thiên ho
àng cho khâm sai tới Edo. Để đón tiếp vị Khâm sai, Tsunayoshi cử đại danh trẻ là Naganori Asano – Takuminokami, chúa tỉnh Harima và thành Ako, cùng chúa tỉnh Sendai tiếp đãi sứ giả của Triều đình từ Kyoto. Hai vị đại danh trẻ thì thiếu kinh nghiệm trong các thể loại nghi lễ, cho nên Chinh di Đại Tướng quân giao trách nhiệm cho một vị quan chức lớn tuổi, Yoshinaka Kira – Kozukenosuke giúp đỡ họ. Kira là một kẻ kiêu ngạo và tham vọng. Vì Asano không “hối lộ” cho ông ta phải phép nên Kira tìm mọi cách để lăng mạ, sỉ nhục Asano. Ngày 14 tháng 3, cảm thấy không thể nào chịu sỉ nhục từ Kira được nữa, chúa Asano đã rút gươm chém Kira, nhưng chỉ làm Kira bị thương nhẹ. Bởi hành động ngu ngốc đó ngay trong thành Edo, Chinh di Đại Tướng quân Tsunayoshi lệnh cho chúa Asano phải thực hiện seppuku (tự mổ bụng) ngay lập tức. Mặt khác Kira lại không phải chịu sự trừng phạt nào, ông ta được “thông cảm” và cho phép tiếp tục công việc của mình.
Theo luật, khi lãnh chúa bị buộc phải seppuku, thành trì của ông ta sẽ thuộc về Tướng quân, gia tộc bị truất quyền thừa kế và 321 võ sĩ dưới quyền còn lại sẽ bị buộc phải trở thành lãng nhân (Ronin). Viên trưởng quan của Asano, Oishi Kuranosuke quyết định một kế hoạch thỉnh cầu lấy lại danh dự cho dòng họ của Asano nhưng bị Tướng quân Tsunayoshi từ chối.

Vài ngày sau, trong khi quân lính của chính quyền Mạc phủ đang trên đường tới Ako, nghĩa là sự thỉnh cầu đã thất bại, phần lớn võ sĩ dưới quyền Asano quyết định đào tẩu, chỉ còn 60 người võ sĩ trung thành nhất vẫn ở lại. Trước khi quân của triều đình tới được Ako, em trai của Asano gửi thư cho Oishi Kuranosuke, ra lệnh tôn trọng Tướng quân và đầu hàng vô điều kiện Oishi Kuranosuke và 59 người võ sĩ còn lại tuân lệnh Daigaku, nhưng trước khi rời bỏ thành trì Ako, họ lên một kế hoạch trả thù Kira, kẻ thậm chí không có tinh thần của một người võ sĩ nhưng đã đẩy cả dòng họ Asano đến đường cùng. Chỉ có cái chết của Kira mới rửa sạch nhục nhã cho Asano.
Họ chia thành những nhóm nhỏ để che dấu ý định trả thù. Kira chắc chắn đã tiên liệu điều này. Oishi Kuranosuke đến Yamashina, ngoại ô Kyoto, chơi bạc, uống rượu, trở thành một kẻ nghiện ngập nổi tiếng. Mưu mẹo này đánh lừa được các shinobi của Tướng quân và Kira.
Gần hai năm trôi qua. Người nhà Asano chờ đợi, giả dạng thành thương nhân, người bán đồ lặt vặt hoặc thậm chí thành kẻ nghiện ngập để thu thập thông tin về Kira. Họ chờ đợi một cơ hội tấn công vào dinh thự của Kira.
Cuối cùng cũng đến lúc Kira và các đồng minh lơi lỏng sự đề phòng đối với Oishi Kuranosuke và các lãng nhân.
Oishi Kuranosuke và 59 lãng nhân còn lại nhận thấy đây là cơ hội bằng vàng để tấn công Kira. Họ tiến hành một buổi họp kín, Oishi Kuranosuke chỉ cho phép 46 lãng nhân tham dự trận đánh này. 13 người còn lại được lệnh trở về với gia đình.
Từng bước một họ xâm nhập vào Edo. Trong một đêm nhiều tuyết, ngày 14 tháng 12 năm 1702, bốn mươi bẩy lãng nhân tấn công dinh thự của Kira khi ông ta đang mở một buổi tiệc trà. 47 lãng nhân chia thành hai nhóm, đột nhập dinh thự từ cửa chính và cửa phụ.
Trận đánh giữa 47 lãng nhân và 61 vệ sĩ của Kira diễn ra trong một giờ rưỡi. Tất cả các vệ sĩ của Kira đầu hàng hoặc bị giết trong khi phía Oishi Kuranosuke không có thiệt hại nào. Kira được tìm thấy đang trốn trong một nhà phụ ở ngoài. Các lãng nhân mang Kira vào sân và cho phép Kira được có một cơ hội bảo toàn danh dự như chúa Asano, bằng cách thực hiện seppuku. Kira không thể làm seppuku, và bị các lãng nhân chặt đầu. Sau đó 47 lãng nhân trở về mộ của Asano ở chùa Tuyền Nhạc Tự, tế vong hồn của Asano bằng đầu của Kira.
Đã sẵn sàng chết sau khi trả thù, Oishi Kuranosuke gửi người đại diện đến quan toà Edo, thông báo mọi chi tiết vụ việc và nói sẽ chờ lệnh từ chính quyền Mạc phủ tại chùa Tuyền Nhạc Tự.
Ngày 4 tháng 2 năm 1703, 46 lãng nhân chia làm bốn nhóm, mỗi nhóm được một đại danh làm người giám sát và chứng kiến trong lễ seppuku. 46 lãng nhân thực hiện seppuku cùng một lúc, chết một cách xứng đáng trong danh dự. Sau đó họ được chôn cạnh chúa Asano ở chùa Tuyền Nhạc Tự. Nhóm do Oishi chỉ huy gồm 48 người nhưng trong ngày tập kích chỉ còn 47 , 1 nguời vắng mặt têm Sempei lí do vắng mặt là lúc Sempei xin phép cha lên đường đến Edo thì cha anh ta ngăn cấm, bảo rằng:
“Mày không được lấy cớ đi tìm công ăn việc làm để tham gia việc trả thù cho chủ soái. Việc này chẳng lợi lộc gì mà làm hại gia đình. Tốt hơn hết là mày lấy vợ ở nhà làm ăn cho thảnh thơi.”
Đành phải vâng lời cha nhưng Sempei rất buồn. Chờ đúng ngày giỗ chủ soái Asano,anh ta rạch bụng tự tử. Trong số 47 võ sĩ còn có con trai của Oishi là Matsu No Jou vừa mới cưới vợ hôm qua, hôm nay cũng lên đường theo cha chiến đấu. Nhưng ở nghĩa địa này, cạnh mộ Asano và 47 ngôi mộ nhỏ, về sau còn có thêm ngôi mộ thứ 48. Đó là mộ của võ sĩ phiên Satsuma, người đã hiểu lầm và có lần sỉ nhục Oishi một cách oan uổng (lúc Oishi giả làm một kẻ say xỉn không quan tâm đến cái chết của chủ nhân). Ân hận với cử chỉ của mình, võ sĩ này đến ngồi bên mộ Oishi tự rạch bụng mình.
Và câu chuyện 47 lãng nhân đã trở thành câu chuyện lịch sử anh hùng trong nhân dân Nhật Bản. Nội dung câu chuyện được lấy làm đề tài cho nhiều vở bi kịch và tiểu thuyết. Nghĩa địa đền Sengakuji ngày nay vẫn còn được nhân dân đến thăm viếng với những di tích: giếng rửa đầu Kira, mộ Asano và 48 tấm bia đá.
Tùng Possible
(Internet)